Being Quiet & Consciously Listen

Ngày xưa khi còn học cấp 2 cấp 3, mình là đứa luôn được những người bạn tìm tới tâm sự, để xin lời khuyên. Thậm chí có một số người bạn đã bảo mình là lên Đại Học nên học ngành Luật hoặc Tâm Lý Học đi, vì họ bảo mình tâm lý quá, tâm sự gì cho mình nghe mình cũng hiểu và phân tích vô cùng hợp lý. Và mình cũng nghĩ là mình tâm lý như vậy, ai kể gì mình cũng nghe rồi cho lời khuyên, nên ắt hẳn mình là một người rất biết lắng nghe.

Nhưng mà khi dần lớn lên, nhiều chuyện xảy ra, tính cách mình dần thay đổi mà mình đã không thật sự để ý. Khoảng 3 năm gần đây mình trở nên nóng tính hơn, nói nhanh hơn, nhiều lúc suy nghĩ mình cũng hời hợt hơn. Và khi mà mình nghĩ nhanh + nói nhanh thì vô tình phần lắng nghe của mình đã không được chu đáo. Dần dà mình trở nên ích kỷ hơn. Trước đây mình từng là đứa nghĩ cho người khác rất nhiều, mình luôn sợ đối phương thiệt thòi hoặc buồn, nhưng cuối cùng mình đã luôn là người thiệt thòi và buồn trong mối quan hệ đó. Nên mình đoán, sự ích kỷ và hời hợt sau này của mình được hình thành với mục đích cố gắng tự tạo lớp phòng vệ cho bản thân – cái mà thật sự mình không hề nhận ra cho đến khi nó trở nên quá rõ ràng.

Mình không thể cố gắng thay đổi điều gì nếu mình không nhận thức được điều đó đang diễn ra. Vì vậy những người khoe khoang thường không biết rằng họ là người khoe khoang. Những người xấu tính thì lại luôn nghĩ rằng người khác xấu tính và đang hãm hại họ. Hiểu bản thân mình và chấp nhận những cái xấu của bản thân mới là chìa khóa để cải tiến chính mình. Và một điều quan trọng là phải giữ cho mình một cái đầu tỉnh táo và minh mẫn. Đừng để những sự nóng nảy, giận giữ làm bí tắc luồng suy nghĩ của mình.

Nhìn Thấu Bản Thân

Khi mình vừa nhận ra những điều không tốt ở bản thân như vừa nói trên, mình cũng có trách móc chính mình, nhưng khi đó mình chưa thật sự tiến hành thay đổi bản thân hiệu quả. Trong đầu mình khi đó còn chất chứa quá nhiều sự phẫn nộ, trong lòng thì đang ngổn ngang nhiều thứ chưa giải quyết. Tâm trí mình chưa thật sự sạch sẽ nhẹ nhàng nên chẳng thể đủ bình tĩnh mà nhìn thấu tận cùng nơi mình cần thay đổi. Có 1 khoảng thời gian vài tháng, mình bất lực nhìn nhận bản thân như một người hết sức xấu xa. Cũng không hiểu từ lúc nào mình lại sống theo cái cách tự làm bản thân nặng nề như vậy.

Thế rồi mình tìm lại những sở thích cũ của mình trước đây, những thứ khi mà mình làm, mình mường tượng lại được chính mình trước đây như thế nào. Mình đã không phải là một người như vậy. Mình ngày xưa đúng là có dại dột, ngờ ngệch trong chuyện tình cảm để rồi từng làm khổ bản thân nhiều lần, nhưng mình đã luôn tự hào rằng mình sống giàu tình cảm, mình hiểu chuyện và chẳng bao giờ làm tổn thương ai, và cũng không muốn làm tổn thương ai. Mình đã từng thà bản thân chịu buồn phiền chứ không làm ai phải đau. Mình khi đó hay buồn nhưng cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa với nhiều niềm vui xung quanh.

Hiểu Chính Mình – Chấp Nhận – Thay Đổi

Và rồi mình nhìn lại bản thân mình ở quãng thời gian 3 năm gần đây. Những thứ râu via vớ vẩn xung quanh làm ảnh hưởng đến sự tinh táo trong tâm mình bỗng mờ dần đi. Tâm trí mình bắt đầu trong trẻo và mình hiểu ra mình cần làm những gì để cân bằng lại cuộc sống chính mình. Chính việc tìm lại con người cũ của mình đã làm mình bình tâm lại.

Rồi mình đọc lại những cuốn sách cũ, ngẫm lại được nhiều thứ mà không hiểu sao thời gian vừa qua khi đọc mình lại không thấm thía những điều này sâu sắc như vậy. Rồi tự dưng bản thân mình thấy yên bình, lặng đi ở một khoảng không gian nào đó. Mình bắt đầu để ý đến luồng suy nghĩ trong đầu mỗi khi mình có ý định nóng nảy, thường xuyên im lặng, nghĩ chậm lại và tập lắng nghe trở lại nhiều hơn, cố gắng chỉ nói khi thật sự cần, cũng là để giữ nguồn năng lượng quý giá của mình.

Người ta nói bản tính khó dời. Nhưng khi mình hiểu rõ bản thân mình thật sự là người như thế nào, cố gắng nhìn thấu chính mình tận đáy tâm can, nhìn nhận được quá trình thay đổi tiêu cực trước đây, và thật sự để tâm đến mọi luồng suy nghĩ trong đầu, để tâm đến mọi thứ mình làm. Thì mình tin, việc cải thiện bản thân sẽ không quá khó. Chỉ cần mình đủ để tâm!

Chữ “để tâm” này gần đây mình thấm thía từ những thứ mình đọc. Từ tiếng anh là “mindful”. Ngay cả ăn cũng cần “mindful”. Khi mình ăn mà tay thì lướt facebook, mắt thì đọc đủ thứ tin giật gân trên đời, thì việc cảm nhận mùi vị món ăn cũng bị giảm đi đáng kể, bên cạnh đó đầu óc mình cũng rối rắm vì bao nhiêu luồng thông tin mình đang vô thức nạp vào đầu. Và từ đó cũng làm ảnh hưởng đến việc tiêu hóa cũng như sự nghỉ ngơi thư giãn cần có để khôi phục năng lượng.

Hãy thử ăn trong tĩnh lặng, không có thiết bị điện tử nào ở quanh, chỉ tập trung vào việc mình đang ăn. Bạn sẽ hiểu nó khác thế nào.

Vì vậy, từ lúc này, mình tự tập cho bản thân mình để tâm vào mọi thứ mình quan tâm, làm, nghĩ, và nói. Thật sự để tâm! Mình tin rồi mọi thứ sẽ ổn, sẽ khác đi, theo một chiều hướng tích cực và đầy ý nghĩa. Cuộc sống đẹp như thế này, chỉ cần mình đủ quyết tâm.

Một chiếc xe xịn mà không có phụ tùng thay thế thì ngày nào đó hư hỏng cũng sẽ trở thành đống sắt vụn không ai cần đến. Một chiếc xe tầm thường nhưng có khả năng phù hợp với đầy đủ thứ phụ tùng để nâng cấp thì sẽ luôn hữu ích và có giá trị.

meo meo