Florence (Italy)

I fall in love with every corner of this lovely city.

4 years ago I had a 3-hours-stop in Florence Santa Maria Novella station, so I decided to walk to the old town of Florence just to have a look because of my curiousness. However, I did fall in love with Florence from the first sight. How beautiful it was, and now it is still.

Florence brought me a different feeling compared to other places I have been to. Yesterday, when I just stepped out of the station, suddenly I felt so close, just like I was back home. I do not feel it as the same way with other busy touristic cities. I do not feel nervous or excited like when I travelled to other new places. I do not know exactly why! And I always just walk slowly not just to see but to feel every corner of this lovely city.

This time coming back here, I can confirm that I really love this city.

I remembered when my old boss asked if I had an English name, I used to randomly said “Florence” at that moment.

Then I know Florence has always been in my heart.

Florence, Italy – The City of Art – 3:23 PM 26 June 2018

———————————–

Mình Có Duyên Với Florence

Phía trên là một đoạn mình viết khi đang nằm trong một căn phòng nhỏ giữa thành phố Florence cổ kính và đáng yêu.

Mình đến với Florence một cách rất tình cờ. Trong chuyến đi quanh Châu Âu đầu tiên vào năm 2014 của mình, ga tàu của Florence chỉ là nơi để mình transit giữa hai thành phố Venice và Rome. Vì không có nhiều thời gian nên lịch trình của mình khi đến Ý chỉ chủ đích đến Venice và Rome mà thôi.

Tuy nhiên khi transit chờ tàu ở Florence, với bản tính tò mò và muốn tranh thủ nên mình cũng quyết định kéo lê vali đi bộ vào khu phố cổ nằm cũng khá gần ga để… nghía thử. Là khu phố cổ nên những con đường ở Florence hoàn toàn được lát loại gạch đá đặc trưng của Châu Âu cổ kính, và do mình đi bộ rất nhiều nên khi kéo vali trên nhiều con đường gạch đá như thế, sau chuyến đi tay mình có hẳn thêm 4-5 vết chai sần.

2-3 tiếng transit vỏn vẹn thật sự không đủ để thăm thú trọn vẹn. Thế nhưng đó là quyết định vô cùng sáng suốt trong đời mình. Florence đem đến cảm giác thật bình yên cho mình. Thành phố tuy nhỏ nhắn nhưng thật đẹp, thật dễ thương. Không gây thất vọng với tên gọi “Thành phố của nghệ thuật”, từng bước chân mình đi qua, mọi ngóc ngách, từng con phố, cửa tiệm, viên gạch, từng con người lướt qua trên đường,… đều đem đến cảm thấy rất nên thơ và nhẹ nhàng.

Florence không hề mang cái không khí gọi là “Thành phố du lịch” như hầu hết các thành phố xinh đẹp khác ở Châu Âu. Đó là điều rất đỗi ngạc nhiên đối với mình. Khi quay lại ga để tiếp tục đến Rome, cảm giác quyến luyến cứ canh cánh trong lòng mình. Mình tự hứa một ngày nào đó khi có dịp trở lại Châu Âu mình sẽ đến và ở lại Florence vài ngày. Mà thật ra lúc đó nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ mình chẳng biết mình có cơ hội quay lại lần thứ 2 không nữa.

Đủ Duyên Thì Sẽ Gặp Lại Vào Một Ngày Nào Đó

4 năm sau đó nghĩa là vào năm 2018 thì chuyến đi thứ 2 đã thật sự diễn ra. Và mình đã thực hiện đúng lời hứa của mình, mình quay lại Florence và ở đó trọn vẹn 3 ngày. Vẫn cảm giác xưa Florence từng đem đến cho mình, chỉ tiếc rằng 4 năm trước mình đi vào mùa thu, không khí lành lạnh và không nhiều khách du lịch thật dễ chịu. 4 năm sau mình lại đi vào mùa hè, là mùa cao điểm của du lịch nên có phần đông đúc hơn và trời cũng khá nóng. Tuy nhiên, vào mùa hè thì trời thường luôn trong, mình có thể ngắm mặt trời lặn hầu như hàng ngày, điều mình luôn trông đợi khi đi bất cứ đâu.

Hoàng Hôn Trên Cầu Ponte Vecchio

Mình sẽ nhớ mãi một buổi chiều hoàng hôn bên con sông Arno thật đẹp, mình tựa cằm vào thành cầu Ponte Vecchio vừa ngắm bầu trời ửng hồng, vừa nghe người nghệ sĩ đường phố đàn hát nhẹ nhàng cả không gian, một giọng hát thật tuyệt. Mình còn nhớ như in có một cô gái người nước ngoài đứng bên cạnh, cũng tựa vào thành cầu như mình, cũng đi một mình, cô vừa ngắm hoàng hôn vừa khóc. Đột nhiên lúc đó mình cũng rưng rưng theo. Thật sự ở một khung cảnh như thế và một bài hát như thế, thật dễ để bộc lộ những cảm xúc đẹp nhất của con người – tình yêu, nỗi buồn,… mọi thứ cảm xúc trong trẻo đẹp nhất vô vụ lợi nhất mà bình thường con người ta chôn kín không dám bộc lộ, cuối cùng cũng có một khung cảnh thật đẹp để bày tỏ, cho dù là với ai, với chính mình hay đơn giản chỉ với ánh hoàng hôn. Khi đó mình chỉ muốn đứng mãi nơi đó mà thôi. Và rồi một lúc sau, như đã giải tỏa đủ xúc cảm, cô gái lau nước mắt nhẹ nhàng và rời đi, lại trở thành cô gái mạnh mẽ như thường ngày. Chẳng ai biết đến khoảnh khắc vừa rồi của cô, ngoại trừ chính cô.

Có một điều mình tiếc là mình đã không book tour đi khám phá vùng Tuscany và thăm các khu vườn làm rượu nho và dầu olive,… những việc lý tưởng có thể làm khi đến vùng Tuscany vào mùa hè (Florence nằm ở vùng Tuscany nói chung). Có lẽ sẽ dành cho lần đến sắp tới vậy, khi mà mình có thêm một “người bạn đồng hành”, người mà mình sẽ hạnh phúc nắm tay nhau đi khắp mọi nơi, bao gồm cả cùng đứng trên thành cầu Ponte Vecchio ngắm ánh hoàng hôn tuyệt đẹp ấy nữa.

————————

“Through these old streets I wander dreamily; Around me Florence sweeps her busy tide of life.” – William Leighton, composer