21 Years Old & A Solo Trip around Europe

21 Tuổi Và Hành Trình Châu Âu Đầu Tiên

Mình còn nhớ đó là năm 2014, năm cuối mình học Đại Học. Trước đó mình chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ đến Châu Âu, vì ngay cả những nước Châu Á mà mọi người hay đi lúc bấy giờ như Thái Lan, Cambodia, Singapore,… mình còn chưa đặt chân đến. Nơi xa nhất mình đi lúc đó là Phan Thiết.

Những câu chuyện mình đọc trên báo về cô nàng anh chàng nào đấy đi Châu Âu độc hành khắp bao nhiêu là đất nước đối với mình khi ấy chỉ luôn là những câu chuyện trên báo. Mình đọc và ngưỡng mộ, nhưng chưa bao giờ mình nghĩ mình sẽ là một trong số đó, cũng chưa bao giờ dám ao ước sẽ được đến những nơi đó.

Cho đến một ngày mình nghe một người bạn trong lớp kể rằng trong trường Đại Học của mình có một bạn nam đã đi được như vậy sau khi đến được Châu Âu qua một chương trình Trao Đổi Văn Hóa. Và người bạn này rủ mình cùng làm quen với bạn nam đó để tìm hiểu việc tham gia chương trình đó. Thế là mình nghĩ: “Ồ người ta đi được, hay là mình thử sức xem, biết đâu mình cũng đi được”.

Nói rõ hơn thì chương trình trao đổi này thi được vào thì cũng chỉ tại một nước nào đó trong khối Liên Minh Châu Âu, còn việc có dám vác balo hay kéo vali đi khắp những nước khác ở Châu Âu không là một thử thách khác cho lòng can đảm của mình khi đó – Một đứa con gái 21 tuổi.

Thử nghĩ xem nào, một đứa con gái nhà ấm êm ở Sài Gòn, chỉ đang chuẩn bị tốt nghiệp Đại Học, chưa bao giờ sống xa nhà hơn 1 tuần, chưa bao giờ đi xa hơn Phan Thiết, muốn một mình kéo vali đi khắp Châu Âu trong một tháng, có phải là quá liều lĩnh không?

Trong quá trình mình lên plan cho hành trình Châu Âu đó, và ngay trước ngày mình chuẩn bị rời Poland – đất nước mình đến trao đổi – để ngày hôm sau lên chuyến bay đầu tiên bắt đầu hành trình của riêng mình, mình còn nghĩ rằng “không biết mình có ngày về không?”, và mình cầu nguyện cho sự an toàn, rồi cứ thế thu hết can đảm mà bước đi.

Lý Do Cho Việc Dám Hành Động “Không Giống Ai”

Không biết có ai thắc mắc là vì sao tự dưng mình liều lĩnh gan lì như thế không? Vì thường thì lá gan của một đứa như mình tầm tuổi đó không lớn đến vậy. Mình ham đi để về được khoe khoang, để check-in cái nơi gọi là “Châu Âu” – luôn nghe có vẻ “sang” và bóng bẩy khi được nhắc đến? À không, thật ra thì là do mình “buồn tình”. Nghe có buồn cười không nhỉ? Thường thì con gái tầm tuổi đó buồn tình sẽ đi cắt tóc, đi khóc lóc than thở với bạn bè, hoặc quậy hơn thì đi dating đủ thứ người để “trả thù”, hoặc đi Đà Lạt – Nha Trang – Vũng Tàu… Còn mình buồn tình thì đi thi thố đủ trò rồi đi bụi Châu Âu luôn! Nghe cũng có vẻ rất ư là…ngầu nhỉ?

Sâu xa hơn thì là trong 3 năm thời điểm đó mình có dính líu tình cảm với một người, chẳng hiểu sao mà dây dưa mãi cả 3 năm. Trong 3 năm đó mình chẳng thể quen được ai khác, thế nhưng mình với người đó cũng mãi chẳng đi đến đâu, vì người ta cứ liên tục dính đến bạn gái cũ quen trước khi gặp mình. Thế rồi một ngày nọ mình xem Facebook và thấy 2 người họ đi du lịch Thái Lan, mình buồn lắm lắm, cảm giác như mình không được yêu thương như vậy, cảm giác như mình kém cỏi lắm chẳng bao giờ có thể đi du lịch nước ngoài với người yêu (vâng, khi đó mình mới 21 tuổi mà, chỉ biết lo ăn học, và gia đình mình cũng không gọi là giàu có hay cao sang gì cả). Thế rồi mình chỉ biết rằng sau đoạn buồn cho đã đời khi thấy những hình ảnh đó, mình tự nói với bản thân là “Được rồi! Mình nhất định sẽ sống tốt hơn họ! Mình sẽ đi đến thật nhiều nơi hơn như thế!”. Mình là thế, thường thì ai làm mình buồn mình ít có hận thù hay giận hờn gì lâu lắm, mình chỉ nỗ lực sống tốt hơn. Không hẳn là hơn họ vì mình chẳng quan tâm việc hơn thua ai, chỉ đơn giản là hơn chính mình ngày hôm qua là được. Chỉ thế thôi!

Thật ra khi đó nói thế thôi chứ mình cũng chưa biết mình sẽ đi đâu. Mình chỉ nói mẹ là mình sẽ không bao giờ xin đi đâu hết nhưng khi mình tốt nghiệp mình sẽ xin đi một chuyến thật đặc biệt. Thế rồi khoảng nửa năm sau, việc đi Châu Âu đến tai mình, và rồi “Okay! Let’s try!”.

Đi Du Lịch Một Mình Có Buồn Không?

Khi nghe rằng mình đi một mình suốt một tháng (trước đó mình trao đổi ở Poland 1 tháng rưỡi), thì nhiều người tỏ ra ái ngại và hỏi mình đi một mình như thế có buồn không? Có cô đơn không?

Thế nhưng câu trả lời không hề ngần ngại của mình sẽ là “Không!”

Mình thấy vui vẻ hạnh phúc là đằng khác. Mình được tự do đi bất cứ đâu mình thích, ngồi ở bất kì chỗ nào lâu nhất có thể mà không sợ làm phiền ai đang đi cùng. Những ngày đó cảm giác mình bỏ đi một quá khứ ảm đạm phía sau lưng, bỏ lại một con người lỡ đánh mất sự vô tư vui vẻ, đã trở nên yếu đuối sau khi trải qua nhiều thứ không vui của mình. Cảm giác mình bước sang một trang sách mới.

Con người mình khi đó đi một mình đến vùng đất mới như thể hoàn toàn khác. Mình mạnh mẽ, lạc quan, nhanh nhạy, bản lĩnh, thấy được nhiều thứ mình chưa từng nghĩ mình sẽ được thấy, làm những thứ mình chưa từng nghĩ mình sẽ làm, được nhiều người lạ giúp đỡ và thậm trí yêu thương mình trên hành trình. Mỗi lần được như vậy, mình lại nghĩ “Mình thật hạnh phúc! Họ chẳng phải ai thân tình, cũng đâu đã biết mình trong thời gian dài, nhưng họ lại chăm sóc mình như vậy, dành cho mình những điều tốt đẹp như vậy, mình thật sự quá hạnh phúc và may mắn!”

Cảm Giác Đầu Tiên Khi Đặt Chân Trở Về Việt Nam

Nói hơi huỵch toẹt một chút là “Không còn sợ bố con thằng nào nữa cả!”. Thế nên sau này đi làm hầu như người sếp nào cũng bất ngờ với sự thẳng thắn và dạn dĩ của mình (mà thật ra từ hồi trước đó mình đã thế rồi, chỉ là sau chuyến Châu Âu thì mình lên level cao hơn thôi hì hì)

Vì thật sự trong hành trình mình đi có những lúc rất nan giải, liều lĩnh và nguy hiểm, nhưng mình đã vượt qua tất cả, bằng nhiều thứ may mắn mình có được, và sự giúp đỡ tốt bụng của nhiều người lạ mặt.

Nhiều người đi Châu Âu lần đầu dù chỉ 2 tuần thường hay bị lừa đảo, móc túi, hoặc mất hộ chiếu, gặp những chiêu trò của các nhóm người xấu trên đường phố, hoặc chí ít là rơi hoặc mất mát thứ gì đó. Vậy mà bằng sự may mắn thần kì nào đó, một đứa con gái nhỏ thó 21 tuổi lần đầu đi nước ngoài không hề bị sứt mẻ dù chỉ một vết xước.

Có lúc mình nghĩ, chắc tất cả những sự xui xẻo trong tình cảm của mình trong suốt 3 năm đó là để đổi lại những điều tốt đẹp này. Và mình thấy vui và hạnh phúc! Thật sự! Mọi người chắc sẽ chẳng bao giờ biết được đã bao nhiêu lần mình mít ướt vì phải nói lời tạm biệt những người lạ vừa quen đã dành sự quan tâm yêu thương cho một đứa rất đỗi bình thường như mình.

Đoạn Kết

Đây chỉ là phần chia sẻ về nguyên do có chuyến đi Châu Âu đầu tiên của mình. Những câu chuyện trong suốt hành trình mới là những điều thật sự đặc biệt in sâu trong tâm trí mình. Mình sẽ kể dần dần ở trên blog mình nhé.

Hành trình này mình đi từ tháng 9/2014 đến giữa tháng 11/2014 (trong đó có 1 tháng tự đi du lịch vòng quanh 7 quốc gia, và khoảng 10 thành phố)

Cảm ơn mọi người đã quan tâm và dành thời gian đọc những dòng chữ ngớ ngẩn của mình! Cảm ơn một vài người vừa rồi đã dành thời gian để lại comment làm mình rất vui và có động lực thêm nhé!