Early Wake Up

Đó là một buổi sáng cuối tuần vào mùa hè, cũng tại căn nhà gỗ của Ông và Marianna ở Poland. Khác với những hôm phải đến trường dạy tụi nhỏ, bình thường nếu dậy từ 6h để chuẩn bị đi dạy thì cuối tuần mình sẽ nướng đến 8h.  

Lững thững bước xuống nhà khi còn trong cơn ngái ngủ, tiếng cầu thang gỗ kêu lên nhè nhẹ dưới mỗi bước chân, mình đã thấy Mariana khoan thai ngồi ở bộ bàn ghế bên cửa sổ, vẫn trong bộ đồ ngủ, người ngả nhẹ lên bộ sofa cổ điển, chân bắt chéo đọc sách, và một tay đang cầm tách cà phê nhâm nhi. Cảnh tượng này làm mình thấy Mariana đẹp một cách bình thản nhẹ nhàng.

Vừa thấy mình, Mariana liền nói “Good morning, Thannnn (Thanh)! Did you sleep well?”. Mình trả lời: “Yes I did. Thank you! How about you? Sao cuối tuần mà cô dậy sớm quá vậy?”

Mariana nói rằng cô rất thích dậy sớm, buổi sáng sớm khi chưa ai thức dậy, đó là thời điểm tĩnh lặng và thoải mái nhất của cô. Cô thích dậy sớm để có thời gian làm những việc cá nhân của mình, trước khi Viktoria (cô bé con cô) và Ông thức dậy. Khi mọi người thức dậy là cô lại bận rộn trò chuyện với con cái, gia đình, và chuẩn bị bàn điểm tâm sáng cho mọi người. Cô bảo rằng, đối với cô thời gian quý báu có được khi dậy thật sớm và khoảng không gian tĩnh lặng xung quanh khi đó, làm cho cô cảm thấy thế giới này như là của riêng cô. Cô có thể dọn dẹp, đọc sách, uống tách cà phê yêu thích, hay đơn giản là ngồi một mình ngắm khu vườn, tĩnh lặng suy nghĩ mọi thứ một cách nhẹ nhàng.

VÌ SAO?

Thật sự khi đó, mình vẫn chưa cảm nhận được hết những điều Mariana nói về việc vì sao cô lại thích dậy sớm dù là cuối tuần. Nhưng bây giờ thì mình có thể hiểu được, vì giờ mình cũng là một người nghiện dậy sớm. Thậm chí hôm nào ngủ đến 8:00 8:30 thôi mình cũng tiếc quá trời cái khoảng thời gian từ 5:30 6:00 sáng đến 8:00, khi mà không gian tĩnh lặng đó cứ như thuộc về mình. Hoặc ngay cả khi không phải đang giãn cách ở nhà, thì7h là mình cũng phải lo chuẩn bị để đến công ty rồi.

Đó là mình là một cô gái vẫn độc thân, có phòng riêng, không ai làm phiền. Đơn giản là mình chỉ nhận thấy khi qua khỏi khung thời gian buổi sớm, mọi âm thanh bên ngoài bắt đầu lớn hơn và xôn xao hơn. Tiếng thợ ở xưởng nhà bên cạnh làm việc, tiếng xe gắn máy hối hả từ ngoài đường vọng vào khi mọi người đang bắt đầu khẩn trường đến công ty, trường học, nơi làm việc,… Đó là lúc mình nhận thấy rõ tất cả mọi thứ xung quanh đều đã thức giấc, đã vận hành rồi, mình cũng chuẩn bị vào guồng đó thôi.

VÀ GIỜ ĐÂY

Bây giờ, hầu như mỗi ngày mình đều thức dậy từ 6:00 hoặc 6:30, có trễ thì là 7:00. Khi nào nổi hứng nướng hơn thì thỉnh thoảng 8:00 hoặc hơn. Nhưng nếu không thì ngay cả cuối tuần mình cũng dậy trễ nhất là 7:00. Đơn giản là mình thấy thích khung thời gian buổi sớm, mình có thể chậm rãi nấu nước, pha trà trong khi nghe tiếng chim hót thật hay và rõ lúc còn yên tĩnh, sau đó vừa uống tách trà, vừa đọc sách và ngẫm nghĩ những điều mình thích trong sách.

Cũng như khi đi lang thang ở một thành phố khác, mình rất thích khung giờ golden hours (hoàng hôn). Đến gần khung giờ đó là mình bắt đầu trông ngóng hướng mặt trời lặn hoặc nghiên cứu sẵn điểm nào ngắm hoàng hôn đẹp, và bỏ mọi thứ mà chạy theo mặt trời để còn ngắm kịp và trọn vẹn, để còn soi làn da dưới cái tia nắng hồng hồng cam cam nhè nhẹ của bầu trời hoàng hôn.

Vậy còn bạn thì sao? Một ngày của bạn bắt đầu như thế nào? Và bạn nghĩ sao về việc dậy sớm?

Chia sẻ với mình ở comment nhé.

————————————-

“Wake up an hour early to live an hour more.” – Unknown

17.07.2021